Sở dĩ anh gọi em là người con gái đầu tiên, ngày trước anh cũng đã có tc với 1 người con gái, cũng đã từng đau, khổ, buồn, hận...Nhưng em mới là người cho anh biết thế nào là tình yêu thực sự. Người ta nói trong cuộc đời thường phải trải qua 3 mối tình,TH là người anh yêu bằng sự tôn thờ, với em thì là tình yêu nồng cháy nhất, không do dự, không đề phòng,...chỉ tiếc là trên cuộc đời này anh vẫn phải tìm người con gái thứ 3.
Cảm ơn em đã cùng anh trải qua quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời. Lúc yêu em không còn là tc trẻ con của mấy đứa con nít thích nhau, xa là quên ngay, cũng chưa phải là thứ tình yêu mà người ta phải tính toán thiệt hơn, so đo, tìm người phù hợp với tương lai của mình, mang lại cuộc sống hạnh phúc cho mình. Mình cứ yêu nhau như vậy đấy, có cái j` đó hơi bất cần thật, chẳng cần biết gia đình nghĩ j`, bạn bè nói j`, mình ở bên nhau chẳng cần biết trước mặt sẽ là bước ngoặt của cuộc đời, kỳ thi ảnh hưởng lớn đến số phận của chúng ta.Nó thật đẹp phải không em, anh cũng chẳng cần nghĩ nhiều làm j`, ngày nào ở bên em, với anh là ngày hạnh phúc rồi! Nhưng em à, mãi đến sau biến cố đầu tiên ấy, anh mới hiểu, cái j` cũng phát triển hơn, cũng trưởng thành hơn, chỉ có tình yêu của mình là mãi vẫn không lớn lên được. Anh cứ yêu em như thế, em cũng yêu anh như thế, cứ bất cần, cứ không tính toán , chỉ có ước mơ, hy vọng sau này được ở bên nhau. Lần 1 nó vượt qua được sóng gió, nhưng tình yêu ấy hình như cũng chưa rút được "kinh nghiệm" thì phải. Và kết quả thì như bây h đây. Anh muốn làm cho tình yêu của anh trưởng thành, vì thế mới có thể đương đầu với những biến cố trong cuộc sống.Nhưng những ngày tháng ở bên em, anh vẫn cứ thế, vô tư vô lo, không cần toan tính. Tất nhiên điều j` đến cũng sẽ phải đến, tình yêu "non nớt" của mình đã không qua nổi sóng gió. Có lẽ đó là bài học cho cả 2 chúng ta để sau này có thể tìm được một nửa của mình mà sống hạnh phúc đến cuối đời với họ!
Người ta bảo anh cầu thị, tuổi trẻ tài cao, tham vọng....=)) - nực cười. Nếu anh là con người như vậy, thì anh đã tu chí để vào 1 trường đại học nổi tiếng. Ba năm trước, anh đã phải đấu tranh như thế nào gia đình, bố mẹ, các bác muốn anh đi du học Nga, lại còn trượt NH, anh vẫn cố quyết kháng cự đến cùng để được bên em, hồi đó anh đã xác định kể cả vào cao đăng ngoại thương anh cũng vào, chứ quyết không vào Mật Mã là vì "sợ" cái "xuất du học " ấy. Nhưng đúng là đường đời ai biết được điều j`, anh vẫn mất em, càng cố giữ càng rời xa. Chính vì cái gọi là "cố giữ" ấy mà anh tuột mất em, anh không cho em không gian, những lúc em cần đều không có anh, vậy anh đang cố giữ em bằng cách nào đây.
Nói về tương lai em nhé! Anh đúng là h chỉ muốn làm việc, muốn tích kinh nghiệm sau ra trường có chỗ đứng thật tốt! Ừ h anh đã bắt đầu biết đến 2 từ "tham vọng". Anh không muốn như mấy thằng bạn anh đem chuyện tc ra là trò đùa, cứ yêu hết cô này đến cô khác, thời gian của anh không thừa để phung phí cho chuyện đó. Anh sẽ lựa 1 cô gái thật tốt, sớm thôi, tìm hiểu kỹ càng, không cần có tc, chỉ cần hợp với cuộc sống của anh là được. Anh sẽ giữ người con gái ấy, rồi sẽ bắt đầu lo đến sự nghiệp của anh, anh sẽ tìm thật nhanh, để khi vào guồng rồi, anh sẽ chỉ lo cho sự nghiệp thôi, lúc đó sẽ không còn thời gian để tìm bất kỳ người con gái nào nữa đâu!....Mà thực ra tương lai khó đoán, để anh xem ông trời đưa anh về đâu nào :))
Em này, anh nhớ lúc em mắng anh lắm, lúc nào anh tự làm mình bị "thương" anh cũng chỉ mong em mắng anh thôi, anh chẳng thấy em nữa, anh ghét nghe người ta quan tâm anh. Vì anh biết trong cả ngàn lời quan tâm thì chỉ có lời mắng của em là quan tâm anh nhất! Anh nhớ những lúc anh làm cái j` mà em không vừa ý là em lại lườm anh rồi ra cái bộ mặt "tôi chán nói anh lắm rồi". Tính anh vốn xuề xòa mà :P .Anh nhớ em cứ hỏi "Khanh là của ai" rồi em tự trả lời. Anh nhớ lúc nào em cũng nói"càng ngày càng ghét" anh nhưng mà còn thích nghe hơn cả ngàn câu "em yêu anh".Nhớ lúc anh muốn hôn em em toàn giả bộ không thèm quay mặt đi, rồi cũng quay lại cười hì hì.....Anh không nói hết được những cái anh nhớ nữa. Từ h anh không cho phép bản thân mình nhớ nó nữa, anh không giữ em nữa em à. Làm thế cả 2 đau lắm. Anh buông thì cả 2 cũng đau, nhưng 1 thời gian thôi, em sẽ khá hơn, thật đấy. Những lần cuối anh gặp em, anh biết nếu đi gặp là sẽ đau lắm, nhưng anh muốn gặp em, anh bướng lắm. Kể cả đau hơn nữa anh cũng sẽ đi gặp em, nhưng h thôi, anh đau, em cũng đau rồi lại không dứt được, anh không đành lòng!
Em còn trẻ mà, lại còn xinh đẹp đáng yêu nữa, Khanh của anh xinh mà :) Em cũng sẽ có rất nhiều lựa chọn, hãy suy nghĩ thật ký trước khi đưa ra quyết định trao cuộc đời mình cho một ai đó nhé! Xin lỗi vì anh không thể mang lại được cuộc sống "đó" cho em, không cho em được tiểu "Huệ Khanh" thật xinh xắn! Lý trí lên em, anh tin em sẽ làm được, em sẽ có 1 cuộc sống thực sự hạnh phúc!
0 nhận xét: