Hôm nay là ngày đầu tiên viết "nhật ký" mà được 3 bài liền. Ừ thì blogger(blogspot) không còn lạ lẫm j` với mình nữa, mà còn có thể nói là gắn liền với bản thân, trong tay có hơn 200 blogger,mỗi ngày post hàng trăm bài, dân SEO có nhiều công cụ, nói không quá thì mình là SEOer chuyên về blogger. Nhưng hôm nay quả thật mới là ngày đầu tiên mình sử dụng nó với đúng mục đích mà nó được sinh ra :)) . Ghét nhất là sến, nhưng thôi, anh blogger quen bt em dùng anh để spam thì nay thông cảm để em dãi bày tâm sự vậy ;) .
-Thức dậy vào lúc 2h33 sáng, thực ra nói thế cũng không đúng mà phải là mở mắt nhìn máy điện thoại vào lúc 2h33 sáng, cả đêm không ngủ được cứ nghĩ mung lung về cái ngày đặc biệt vừa diễn ra. Cuối ngày nằm trằn trọn nhớ về khuôn mặt ấy, đặc biệt là cái thứ mình yêu thích nhất trên khuôn mặt ấy, lúc nào cũng chỉ muốn quấn chặt nó không rời vậy mà hôm qua mình không dám làm điều đó, rồi sau này đôi môi ấy sẽ không còn của mình nữa, nó sẽ thuộc về người khác, haiz....Cố chợp mặt ngủ, hy vọng lúc mở mắt ra mọi thứ sẽ quay lại sáu tháng trước, mình sẽ không đặt tay ký vào cái hợp đồng đó nữa, nó đã đưa mình đi quá xa, khiến cuộc sống của mình biến đổi dị dạng, chính mình cũng không kiểm soát được nó nữa rồi.Nằm ôm Mon ngủ, nó cứ rúc vào nách thở đều đều, bất giác mình nở 1 nụ cười nhăn nhó, thực sự những lúc không thể làm j` khác phải ngồi nhà 1 mình thì nó là niềm an ủi duy nhất.Mãi mới thiếp đi 1 lúc thì nó lại dậy, trèo leo khắp người, kêu inh ỏi, cào cào vào người, thôi vậy là đành thức đến sáng.
- 7h30 chui ra khỏi chăn, làm hết thủ tục buổi sáng vào đã thấy bát mỳ Hàn Quốc nóng hổi con em khoe nhà vừa được cho đặt trên bàn, ăn không có vị nhưng đành phải nuốt vì nghĩ đến đống thuốc phải uống. Nay uống loại mới, cũng chẳng thèm để ý loại này nặng hơn hay nhẹ hơn loại cũ nữa, sẵn cốc nước nóng mẹ pha sẵn uống 1 hơi cạn cùng với mấy viên thuốc. Một ngày chủ nhật bình yên bắt đầu.
- Việc đầu tiên là rửa 1 đống cốc chén cùng khay đựng đồ tết, rã tay, tê chân, lâu lắm rồi mới ở nhà vào 1 buổi sáng yên tĩnh thế này, tỉ năm rồi mới làm việc nhà, đột nhiên nghĩ trưa nay sẽ nấu ăn, lâu lắm rồi mình không được thực hiện cái sở thích này, vì quá mải mê thứ j` đó khác, thêm 1 thứ nữa mà mình đã đánh đổi.
-Quét nhà, phơi quần áo, lau nhà xong xuôi, mẹ đi chợ về, có lẽ đây là lần đầu tiên 2 mẹ con có nhiều thời gian ngồi cạnh nhau kể từ sau khi biết điểm. Bị 1 tràng dài :)) "nhà này 1 đứa dốt đã đủ rồi h cả 2 đứa cùng dốt" ;) , chịu thôi, mẹ là thế,xong 1 lúc cũng thôi.Lại còn "h kể cả thằng Trường có quỳ xuống van lạy tao thì cũng đừng hòng tao cho mày làm cái j` nữa cả, tập trung vào học hành rồi muốn làm cái j` thì làm =))" Ừ thì biết thế :P.
-Bật phim "Tam quốc" lên xem, thực sự phục tại sao người xưa chỉ có trong đầu 2 chữ "đại nghiệp" mà không hề vấn vương j` khác, có lẽ đến 1 ngày mình cũng sẽ thế
"Có sự nghiệp nên đứng trong trời đất;
Không công danh thà nát với cỏ cây."
- Nấu bữa trưa đơn giản cho ba mẹ con vì chiều bố mới về. Nt cho Yến vì tối qua không rep, xong không thấy hồi âm nên cất máy đi ngủ , bù cho giấc tối qua, nhưng không ngủ được thế là nghĩ ra blog. Lại không chợp mắt lấy 1 giây, bài đầu tiên viết về người con gái, cũng có thể nói là đã xuất hiện trong cuộc đời mình trong 1 đoạn đường khá ngắn, nhưng dù sao vẫn cảm ơn, từ h sẽ mãi mãi là bạn tốt của nhau :)
-Nay cả đại gia đình về thắp hương cho ông ngoại chỉ có duy nhất nhà mình là ở lại để đến 28 cả nhà cùng về cả nội cả ngoại 1 thể, có thức ăn gửi lên nên rủ thằng bạn thân nhất cùng gấu đến ăn cùng cho vui. Xong bố mẹ rủ cô chú hàng xóm sang nữa, bữa tối xôm đủ, rôm rả. Hai cô chú còn khá trẻ, tự thân lập nghiệp h đều là hướng dẫn viên du lịch và người quản lý chuyên đi các nước nên cách nói chuyện rất hay, hai cô chú cứ trêu Thắng mới gấu mà đúng là không nhịn được cười, 2 đứa kia cũng chỉ biết nhìn nhau cười tủm, rồi cô chú cũng trêu nhau, thích nhất là kiểu chú nói với cô "vợ đi đâu anh theo đấy" :)). Sống ở trên đời họ vừa có sự nghiệp, vừa có tình yêu - hạnh phúc.Ừ rồi đẩy qua đẩy lại cũng có chuyện dính dáng đến mình. Tự nhiên mình hỏi gấu Thắng: "em đã về nhà nó chơi chưa"- "rồi ạ, bác Lan cứ bảo là mẹ anh với bác nc với nhau, phải yêu như chị Khanh với anh Trung ấy, giúp nhau tiến bộ" :)) Hình như mẹ cũng nghe thấy chỉ quay lại liếc mình 1 cái rồi lại quay ra nc với cô, rồi mình cũng cười thôi :))
- Đầu ngày rửa chén, cuối ngày rửa bát. Người yêu của bạn thân thì cũng đến nhà mấy lần rồi, ngày trước mẹ cũng nhắc nhưng muốn để thêm 1 thời gian nữa, đến bây h thì lại hối tiếc, mà cũng không biết có phải hối tiếc hay là không, dẫn về rồi để mà trở thành như bây h, thì cũng để làm j`.
- Tính ra thì mình thức từ 4h sáng ngày 25/1 đến bây h, hy vọng tối nay sẽ ngủ được! Ngủ thôi ;)